Bài Ðọc I: Hc 42, 15-26
"Các công trình của Chúa đầy ánh vinh quang của Người".
Trích sách Huấn Ca.
Tôi sẽ ghi nhớ công trình của Chúa, và sẽ thuật lại những điều tôi đã thấy. Nhờ lời Chúa mà Chúa đã thực hiện những kỳ công. Mặt trời chiếu soi vạn vật, và công trình của Chúa đầy ánh vinh quang của Người.
Nào Chúa đã không ban cho các thánh được cao rao các việc kỳ diệu của Người, những việc mà Chúa toàn năng đã củng cố trong vinh quang của Người sao?
Người dò xét vực thẳm và lòng con người, thấu biết những mưu chước của họ, vì Chúa thấu suốt mọi sự và theo dõi những dấu thời đại, tuyên bố những gì thuộc về dĩ vãng và hậu lai, tỏ bày những dấu vết các việc ẩn kín. Không một tư tưởng nào mà Người không biết, không một lời nào có thể giấu được Người.
Người sắp đặt những kỳ công sự khôn ngoan của Người. Người có trước muôn đời và tồn tại muôn thuở, không thêm không bớt, không cần đến vị cố vấn nào. Mọi công trình của Người thực đáng quý chuộng, và như những ánh lửa người ta có thể ngắm nhìn. Mọi vật ấy đều sống động và tồn tại muôn đời, và vâng phục Người trong mọi hoàn cảnh. Tất cả đều có từng đôi và cái này đối diện với cái nọ, và Người không làm chi khuyết điểm. Vật này làm nổi bật vẻ đẹp cho vật kia. Và ai có thể nhàm chán nhìn xem vinh quang của Người?
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 32, 2-3. 4-5. 6-7. 8-9
Xướng: 1) Hãy ngợi khen Chúa với cây đàn cầm, với đàn mười dây, hãy xướng ca mừng Chúa. Hãy ca mừng Người bài ca mới, hát mừng Người với tiếng râm ran.
Ðáp: Do lời Chúa mà trời xanh được tạo thành (c. 6a).
2) Vì lời Chúa là lời chân chính, bao việc Chúa làm đều đáng cậy tin. Chúa yêu chuộng điều công minh chính trực, địa cầu đầy ân sủng của Chúa.
Ðáp: Do lời Chúa mà trời xanh được tạo thành (c. 6a).
3) Do lời Chúa mà trời xanh được tạo thành, và mọi cơ binh chúng đều do hơi thở miệng Người. Chúa thu nước biển lại như để trong bầu, Người đặt những ngọn sóng trong kho chứa đựng.
Ðáp: Do lời Chúa mà trời xanh được tạo thành (c. 6a).
4) Toàn thể địa cầu hãy tôn sợ Chúa, mọi người sống trong vũ trụ hãy kính nể Người. Vì chính Người phán dạy mà chúng được tạo thành, chính Người ra lệnh mà chúng trở nên thực hữu.
Ðáp: Do lời Chúa mà trời xanh được tạo thành (c. 6a).
Alleluia: Tv 144, 13cd
Alleluia, alleluia! - Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa làm. - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 10, 46-52
"Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu ra khỏi thành Giêricô cùng với các môn đệ, và một đám đông, thì có con ông Timê tên là Bartimê, một người mù ăn xin đang ngồi ở vệ đường. Khi anh ta nghe biết đó là Chúa Giêsu Nagiarét, liền kêu lên rằng: "Hỡi ông Giêsu con vua Ðavít, xin thương xót tôi". Và nhiều người mắng anh bảo im đi, nhưng anh càng kêu to hơn: "Hỡi con vua Ðavít , xin thương xót tôi".
Chúa Giêsu dừng lại và truyền gọi anh đến. Người ta gọi người mù và bảo anh: "Hãy vững tâm đứng dậy, Người gọi anh". Anh ta liệng áo choàng, đứng dậy, đến cùng Chúa Giêsu. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo rằng: "Anh muốn Ta làm gì cho anh"? Người mù thưa: "Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy". Chúa Giêsu đáp: "Ðược, đức tin của anh đã chữa anh". Tức thì anh ta thấy được và đi theo Người.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Bị mù mắt, thật là khổ.
Cả thế giới như khép lại
trong toàn một màu đen.
Nhiều người thà chọn bị
câm điếc còn hơn là mù.
Tuy vậy thế giới người
mù cũng không bị hoàn toàn đóng kín.
Người mù còn có tai mở
ra để nghe, miệng mở ra để nói.
Nếu biết tận dụng những
gì mình có,
người mù cũng “thấy”
được nhiều điều.
Có một người mù ngồi
bên vệ đường, sống bằng nghề ăn xin.
Tai anh nghe thấy bước
chân rộn rã
của một đoàn người khá
đông, đang đi ra khỏi thành Giêricô.
Khi biết trong đoàn
người này có Đức Giêsu Nadaret,
Đấng nổi tiếng về chữa
bệnh và trừ quỷ,
anh mù thấy ngay cơ hội
mình chờ đợi bấy lâu, nay đã đến.
Anh quyết sẽ không bỏ
lỡ cơ hội ngàn năm một thuở này.
Tuy bị mù, nhưng anh
còn có tiếng nói.
Anh sẽ tận dụng tiếng
kêu của mình để ông Giêsu chú ý đến anh:
“Lạy ông Giêsu, Con
Vua Đavít, xin thương xót tôi!”
Tiếc thay tiếng kêu của
anh lại bị át đi bởi những tiếng nạt nộ.
Nhiều người bắt anh im
đi để khỏi gây trở ngại cho cuộc hành trình.
Chẳng những không im,
anh mù càng kêu lớn tiếng,
vì anh biết rằng chỉ cần
làm cho Giêsu nghe được tiếng kêu của mình,
dù chỉ một lần, thì đời
mình sẽ hoàn toàn thay đổi.
Anh mù cứ nhắc đi nhắc
lại cùng một điệp khúc xin xót thương.
Giữa đám đông ồn ào
náo động,
Đức Giêsu có nghe được
tiếng anh mù gọi tên mình không?
Có, dù rất nhỏ, dù chỉ
một lần.
Tiếng kêu ấy vừa thống
thiết, quyết liệt, vừa đầy tin tưởng, cậy trông.
Tiếng kêu ấy báo hiệu
về một sự hiện diện mà Ngài chưa rõ.
Tiếng kêu làm cho Ngài
dừng lại (c. 49).
“Gọi anh ta lại đây.”
Lúc nãy anh gọi Giêsu,
bây giờ Giêsu nhờ người ta gọi anh (c. 49).
Khi biết mình được gọi,
anh mù nhảy cẫng lên,
vất cả áo choàng lại
mà bước tới.
Nhưng anh vẫn cần có
ai dắt anh đến gần Giêsu.
Ngài đã nghe anh xin
Ngài thương xót, nhưng cụ thể anh muốn xin gì:
“Anh muốn tôi làm gì
cho anh?” (c. 51).
Đức Giêsu muốn anh nói
lên ước muốn của mình.
“Thưa Thầy, Rabbouni,
xin cho tôi thấy lại được.”
Anh mù đã được thấy lại,
anh lại thấy mặt trời và người xung quanh.
Anh thấy Giêsu, người
anh tin nhưng chưa một lần gặp mặt.
Giêsu cho anh ánh sáng
để anh khỏi phải ngồi ăn xin ở vệ đường.
Giêsu giải phóng anh
khỏi bóng tối và trả cho anh phẩm giá anh vốn có.
Giêsu đã dừng lại, đã
bắt cả đám đông phải dừng lại, chỉ vì anh.
Bây giờ anh muốn hòa
mình với đám đông để theo Ngài trên đường (c. 52).
Dưới góc độ nào đó,
chúng ta đều là những người mù.
Có khi ta biết mình mù
và muốn thoát khỏi cảnh mù tối như Báctimê.
Nhưng có khi ta mù mà
không biết, nên vẫn vô tư ở lại trong cảnh mù.
Tệ hơn nữa, có khi ta
sáng mắt, nhưng lại cố ý không muốn thấy.
Cố ý không muốn thấy một
sự thật rành rành chỉ vì cố chấp hay tư lợi.
Không thấy xà trong mắt
mình, nhưng lại thấy rác trong mắt anh em.
Chúng ta vẫn cần người
khác để được sáng mắt,
cần có ai đó dẫn ta mù
lòa đến với Giêsu.
Điều gì có thể khiến
ta bị mù?
Một định kiến có thể
khiến ta khép lại trước một sự thật lớn hơn nhiều.
Điều ta biết, dù đúng,
cũng chỉ là một phần nhỏ của toàn bộ sự thật.
Một đam mê, dục vọng
cũng có thể làm chúng ta bị mù (1 Ga 2, 16),
không muốn sáng mắt vì
sợ phải từ bỏ điều mình gắn bó.
“Ta khuyên ngươi đến với
Ta mà mua thuốc
để xức mắt cho ngươi
nhìn thấy được” (Kh 3, 18).
Mong Giêsu chữa lành mắt
ta mỗi ngày.
Cầu nguyện:
Như người mù ngồi bên vệ đường
xin Chúa dủ lòng
thương cho con được thấy.
Xin cho con được thấy
bản thân
với những yếu đuối
và khuyết điểm,
những giả hình và
che đậy.
Cho con được thấy Chúa hiện diện bên con
cả những khi con không cảm nghiệm được.
Xin cho con thực sự muốn thấy,
thực sự muốn để cho ánh sáng Chúa
chiếu dãi vào bóng tối của con.
Như người mù ngồi bên vệ đường
xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Nguồn: Hội Đồng Giám Mục Việt Nam - hdgmvietnam.com