CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI TRANG WEB TRUYỀN THÔNG GIÁO XỨ THÁNH TÂM      (website đang được phát triển - eMail: GXThanhTamHN@gmail.com) ĐHY Pizzaballa: “Tôi quặn đau vì tất cả hận thù mà tình hình này đang tạo ra” Đức Hồng y Pierbattista Pizzaballa, Thượng phụ Công giáo Latinh Giêrusalem, đã quyết định hủy chuyến viếng thăm Năm Thánh tại đền thánh Đức Mẹ Motta di Livenza (Ý) để ở lại cùng giáo phận trong bối cảnh căng thẳng leo thang tại Thánh Địa, đặc biệt là ở Gaza. Trả lời phỏng vấn, ngài cho biết: “Trong lương tâm, tôi không thể rời bỏ giáo phận. Dân chúng cần biết rằng tôi hiện diện bên họ”. Đọc tất cả   Đức Thánh Cha Lêô XIV kêu gọi thoát khỏi tình trạng phân cực và là người kiến tạo những nhịp cầu Trong cuộc phỏng vấn đầu tiên của Đức Thánh Cha Lêô XIV, ngài đã thẳng thắn trả lời những câu hỏi về nhiều vấn đề cấp bách của thế giới và Giáo hội. Cuộc trò chuyện của ngài với nhà báo Elise Ann Allen của Crux, được công bố trong cuốn sách tiểu sử Lêô XIV: “Công dân của thế giới, Nhà truyền giáo của thế kỷ XXI”, như một lời khẳng định về cam kết của ngài đối với việc bắc những nhịp cầu đối thoại và vượt qua sự phân cực để cùng nhau xây dựng tương lai Giáo hội và thế giới. Đọc tất cả   Tòa Thánh kêu gọi bảo vệ phẩm giá và quyền lợi của người cao tuổi Ngày 17/9 vừa qua, tại phiên họp thường kỳ lần thứ 60 của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, Đức Tổng Giám mục Ettore Balestrero, Quan sát viên Thường trực của Tòa Thánh, nhấn mạnh rằng phẩm giá của con người không suy giảm theo tuổi tác, đồng thời kêu gọi thúc đẩy tình liên đới giữa các thế hệ, tăng cường hỗ trợ gia đình và bảo vệ quyền lao động cho người cao tuổi. Đọc tất cả   Tân Phúc Âm hóa trong thời đại kỹ thuật số: Hướng tới sự hiện diện tròn đầy Trong bối cảnh thời đại kỹ thuật số, Giáo hội Công giáo đã khởi xướng công cuộc Tân Phúc Âm hóa để thích nghi với những thay đổi xã hội sâu rộng. Tân Phúc Âm hóa đòi hỏi sự dấn thân tích cực và sự sáng tạo đầy ý thức, nhằm biến công nghệ thành một công cụ hiệu quả để làm cho thế giới ảo thành nơi con người có thể tìm thấy ý nghĩa và tình yêu thương, đồng thời duy trì sự tương tác chân thực giữa con người với nhau và với Thiên Chúa. Đọc tất cả   Trung Quốc ban hành quy tắc cấm các linh mục và các chức sắc tôn giáo khác giảng dạy trên internet Một “Bộ quy tắc ứng xử trên Internet” dành cho các linh mục và các chức sắc của các tôn giáo khác mới được ban hành tại Bắc Kinh, trong đó cấm họ tổ chức các hoạt động truyền đạo trực tuyến, giáo dục cho trẻ em trên mạng, hoặc gây quỹ. Quy tắc mới này áp dụng cho cả người Trung Quốc và các tu sĩ nước ngoài khi họ hoạt động trực tuyến trên lãnh thổ Trung Quốc. Đọc tất cả   Hàng trăm nhà thờ bị tấn công mỗi tháng tại Nigeria Một báo cáo mới từ Tổ chức Quốc tế về Xã hội Dân sự và Pháp quyền Intersociety đã tiết lộ rằng, kể từ năm 2009, mỗi tháng, có tới 100 nhà thờ tại Nigeria bị tấn công bởi các nhóm thánh chiến Hồi giáo, với hơn 125.000 tín hữu Kitô giáo đã bị sát hại. Đứng trước mối lo ngại về sự tồn vong của đức tin tại quốc gia này, một thượng nghị sĩ Hoa Kỳ đã đề xuất Đạo luật nhằm trừng phạt các quan chức Nigeria liên quan đến các cuộc tấn công. Đọc tất cả   Tòa Thánh: Ngăn chặn phổ biến vũ khí hạt nhân là một mệnh lệnh luân lý Tòa Thánh một lần nữa khẳng định lập trường mạnh mẽ chống lại sự phổ biến vũ khí hạt nhân, coi đây là “một mệnh lệnh luân lý”. Lời khẳng định được Đức ông Daniel Pacho, Thứ trưởng Ngoại giao Tòa Thánh đặc trách các vấn đề đa phương, đưa ra trong bài phát biểu tại Hội nghị toàn thể lần thứ 69 của Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế (IAEA) ở Vienna. Đọc tất cả   Tòa Thánh: Tôn trọng Luật nhân đạo quốc tế là trách nhiệm đối với toàn thể nhân loại Phát biểu tại Hội nghị lần thứ 13 các Quốc gia thành viên Công ước cấm bom chùm, Đức Tổng Giám mục Ettore Balestrero, Quan sát viên thường trực của Tòa Thánh tại Liên Hiệp Quốc và các tổ chức quốc tế ở Genève, nhấn mạnh: “Tuân thủ và tôn trọng luật pháp quốc tế, bao gồm luật nhân đạo quốc tế, không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối. Trái lại, đó là một hình thức trách nhiệm cao quý đối với toàn thể nhân loại”. Đọc tất cả   ĐHY Grech: Giai đoạn thứ ba của tiến trình Thượng Hội đồng là bước tiến cho Giáo hội Trong dịp kỷ niệm 60 năm thành lập Thượng Hội đồng Giám mục, Đức Hồng y Mario Grech, Tổng Thư ký Thượng Hội đồng, đã đưa ra tuyên bố khẳng định rằng giai đoạn thứ ba của tiến trình hiệp hành “phải trở thành một bước tiến mới trong kinh nghiệm và trong sự hiểu biết về tính hiệp hành của Giáo hội”. Đọc tất cả   Đức Thánh Cha nói với các tu sĩ: Vâng phục là một trường học của tự do trong tình yêu Ngày 18/9, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã tiếp các tham dự viên của Tổng hội và các kỳ họp của bốn Hội dòng: Dòng Thừa Sai Máu Châu Báu, Hội dòng Marist, Dòng Phanxicô Đức Mẹ Vô nhiễm và Dòng Nữ tu Ursuline Đức Mẹ Vô nhiễm. Ngài nhắn nhủ họ rằng đời sống chung, vâng phục và đọc các dấu chỉ thời đại là kho tàng của đời sống thánh hiến. Đọc tất cả  

Giáo Hội Việt Nam

Cây Piano và bản nhạc cuối cùng

19/10/2023 - 16

CÂY PIANO VÀ BẢN NHẠC CUỐI CÙNG

Jamor

WGPHN (17.10.2023) - Mỗi lần đi ngang qua cây đàn, tôi nhìn nó và thấy anh. Thi thoảng tiếng piano văng vẳng vang lên, lúc xa lúc gần, tôi lại nhớ về anh – Giuse Lê Danh Tường. Bản nhạc đời anh đã chấm dứt, nhưng cây piano vẫn ở đó, âm thanh trong trẻo và tươi sáng vẫn ngày ngày vang lên trong ngôi Nhà Chung đầy ấm áp, một thứ âm thanh tươi mới, sinh động, đầy sức sống, xuyên không và vượt thời gian.

11h25, ngày 13 tháng 10 năm 2022, anh nhắn tin cho tôi: Cái đàn Piano của mình cậu cho chuyển giúp về nhà mới để dùng nhá! Mình đề nghị là để ở Hội trường, nhưng tùy cậu xếp đặt cho tiện cũng được. Chuyển càng sớm càng tốt.

Ngay lập tức, tôi xuống phòng anh. Tôi biết, bất cứ điều gì anh muốn làm lúc này đều rất quan trọng. Rất quan trọng, vì công việc chúng tôi được vinh dự tham gia đang bước vào giai đoạn chuẩn bị cuối cùng, trước khi Công nghị Giáo phận chính thức khai mở. Nhưng với tôi, lúc này nó rất quan trọng, vì sức khỏe của anh xấu đi cách rất tệ. Anh không ăn được, cơ thể gầy rộc, lục phủ ngũ tạng đình công, bụng chướng lên, và đôi chân phù nề, các mao mạch chân lông đang vỡ dần và rỉ ra như muốn phá bục lớp da xanh xao ấy. Dịch từ chân chảy ra nhiều, phải lấy băng gạc để bưng lại. Lúc dịch chảy nhiều quá thì chúng tôi đặt nguyên cái chậu nhựa dưới chân anh, tháo bông gạc cho thoáng chân, rồi thi thoảng đổ chậu dịch đi là xong.

Ngồi trước anh, chứng kiến anh ăn cách khó khăn, đôi hàm trệu trạo nhai, rồi gồng mình nuốt từng miếng nhỏ, lòng tôi tê tái. Có hai anh trai túc trực chăm em. Người ngồi bón, cố tỏ ra mạnh mẽ và lạc quan với những lời nói bông đùa cho bầu khí đỡ nặng nề. Người còn lại đứng phía sau, thi thoảng ngoảnh mặt cố giấu đi những giọt nước mắt rơm rớm nơi khóe mắt.

Anh phá vỡ bầu không khí ấy với câu đùa, mà theo dân gian thì đó là một điềm gở: Hôm nào khỏe khỏe, mấy anh em mình về làm bữa thịt chuột, ăn cho đã đời! Đương nhiên, sẽ chẳng còn cơ hội nào cho một bữa thịt chuột như thế cả.

Ăn được vài miếng, anh nói: Chiều cậu chuyển đàn đi nhé. Như linh cảm được điều sắp xảy đến, như muốn sắp xếp lại mọi sự cho ổn thỏa, như tạm biệt dần những gì là gắn bó và thân thiết, anh lo sắp xếp mọi sự cách cẩn thận và tỉ mỉ, như tính cách con người anh trước nay vẫn thế.

Tôi đề nghị: Cha chơi một bản nhạc trước khi con chuyển em nó đi chứ nhỉ!

Đôi mắt anh lóe sáng, gạt chiếc chậu hứng dịch ra khỏi chân, tiến về phía cây đàn cách khó nhọc. Sau khi ngồi chắc chắn, cố gắng khẽ đặt những ngón tay gầy guộc lên phím đàn cho thật đúng nốt, đúng tư thế, lưng thẳng, anh lấy hết sức gõ những nốt nhạc đầu tiên của bản nhạc cuối cùng, bài Tâm tình phó thác.

“Cho con sinh ra, trong ngàn người, rồi Cha khẽ gọi con đi, dù tâm tư con không thể hiểu thấu sự gì…”

Những ngón tay trở nên linh hoạt, tâm hồn anh hòa vào ý nghĩa của bài Thánh ca, làm cho thân hình khẳng khiu ấy lắc lư theo từng giai điệu. Tâm hồn anh phiêu du, như lạc trôi khiến bàn tay bỗng chơi giai điệu của một bài hát khác có câu: “Chúa muốn nhận, cuộc sống của con…”

Có gì đó đang diễn ra trong anh như dở dang, như không cam lòng…; có gì đó rất con người, như đang cố vùng vẫy nhưng bất lực, cố thoát ra nhưng càng bị siết chặt, cố làm nốt cho xong nhưng đành đứng nhìn tất cả cuốn theo chiều gió… Có khởi sự, nhưng không có hoàn thành. Nói khác đi, công việc Thiên Chúa khởi sự nơi anh, nhưng dường như Ngài lại chuyển qua hoàn thành nơi một ai khác không phải anh. Tôi đứng đó ghi hình lại bản nhạc cuối cùng anh đang chơi, ngơ ngác hồi tưởng lại những thứ tôi và anh chia sẻ. Những thực tại không mấy tốt đẹp được phơi bày như lên án. Những viễn tượng tương lai được vẽ ra như niềm hy vọng đầy bỏng cháy đang hiển hiện ngay trước mắt, như thể chỉ cần đưa bàn tay ra là có thể sờ chạm tới. Như tìm thấy nhau, như gặp được tri kỷ, chúng tôi dành nhiều giờ huyên thuyên về những thứ như thế khi thưởng trà. Những thứ nghiêm túc như tài liệu, kế hoạch, những cuộc họp hành… Tất cả đều đang rất sống động, gấp gáp, và cũng đều đang dở dang.

Cuối phiên khúc, khi giai điệu đang dồn cao trào để đẩy lên điệp khúc… thì lời bài hát cuốn lấy anh, kéo anh đi và dù thở chẳng ra hơi, anh cũng gồng mình lên cất lời hát thều thào: “Con không bơ vơ, giữa trần gian mây mù phủ ngập hồn. Con luôn an tâm, vì biết rằng… Cha vẫn ở bên con”.

Bài hát ấy kết thúc với câu: “Con luôn an vui, vì Chúa là: chính suối nguồn yêu thương”. Hình như anh muốn dừng lại mãi ở đó, những ngón tay không muốn đặt xuống phím đàn để chạy hết những nốt sau cùng. Anh nắn nót từng nốt nhạc, thật chậm, thật ngấm, có cả khoảng lặng như muốn rớt tim, như muốn dừng lại… rồi, anh cũng chạy hết những nốt nhạc cuối cùng. Tay anh rời phím đàn, thả thõng xuống đùi, không còn chút sức lực. Bản nhạc kết thúc, và giờ thì anh đã an giấc.


*****

Công nghị Tổng Giáo phận đã khép lại. Đó là tâm huyết, cũng là việc lớn nhất, quan trọng nhất mà khi đảm nhận, anh xác định dồn chút sức lực cuối cùng vào đó vì Giáo phận, cho dù có thể vì thế mà ngã xuống. Một học trò của anh hỏi: Sức khỏe của cha không cho phép, mà sao cha vẫn nhận nhiệm vụ lớn lao tới vậy? Anh đã trả lời: Mình muốn để lại tâm huyết và thành quả của quá trình nghiên cứu trong suốt bao nhiêu năm tu học vào một công trình, để những giá trị ấy sẽ còn mãi.

Giáo phận đang thực hiện năm đầu tiên của tinh thần Công nghị: Canh tân đời sống đức tin cá nhân. Đức Tổng Giám mục cũng đã ban hành Văn kiện hậu Công nghị, như luật riêng của Tổng Giáo phận nhằm ngày lễ Đức Ma-ri-a Hồn Xác Lên Trời. Anh hãy an lòng.

Cây piano được chuyển lên hội trường, như trăng trối của anh, nhưng nó chưa bao giờ được trình diễn trên sân khấu trong một buổi nhạc đúng nghĩa nào cả. Phòng đó chủ yếu dùng cho hội họp và học tập, ngoài ra thì ít người qua lại, hay đóng cửa và tối tăm. Họa hoằn lắm mới có một vài chú ứng sinh lên tập đàn.

Tôi đã chuyển cây piano, đặt nó ở nơi nhiều người qua lại. Ở đó có nhiều âm nhạc, và ai nổi hứng đều có thể dạo chơi trên cây đàn ấy. Nơi đó có đầy ánh sáng. Nơi đó có nhiều sách vở. Nơi đó cũng có nhiều cà phê, trà và có cả rượu. Anh còn ở đây, chắc chắn chúng ta sẽ ngồi với nhau nhiều thời gian ở đó.

Mỗi lần đi ngang qua cây đàn, tôi nhìn nó và thấy anh. Thi thoảng tiếng piano văng vẳng vang lên, lúc xa lúc gần, tôi lại nhớ về anh – Giuse Lê Danh Tường. Bản nhạc đời anh đã chấm dứt, nhưng cây piano vẫn ở đó, âm thanh trong trẻo và tươi sáng vẫn ngày ngày vang lên trong ngôi Nhà Chung đầy ấm áp, một thứ âm thanh tươi mới, sinh động, đầy sức sống, xuyên không và vượt thời gian.

Trích “Nội san Nhà Chung”, Số 8 (tháng 9 năm 2023)
Nguồn: tonggiaophanhanoi.org (17.10.2023)



Nguồn: Hội Đồng Giám Mục Việt Nam - hdgmvietnam.com

× Thành công! Câu hỏi của cộng đoàn đã được gửi. Câu hỏi của quý vị sẽ được trả lời trong thời gian sớm nhất có thể. Xin cám ơn. Trân trọng.