Những năm tháng còn dài
Làm sao biết trước ngày mai
Khi khổ đau kia chưa bao giờ vụt tắt?
Nào ai hay trên đôi môi đỏ mọng
Lời ngọt ngào có thành thật?
Lúc bình minh phẳng lặng
Là bão giông khơi giữa biển sóng bạt ngàn.
Đời thèm lắm một giấc ngủ yên an mặc gian nan vây bủa!
Những năm tháng còn dài
Bao tròng trành vẫn tồn tại
Trái tim mong kịp rộng mở để lớn hơn sau những hững hờ
Sau niềm cay đắng của tình đầu
Sau thất vọng đã nhận ra trong đêm thâu một mình lặng lẽ
Cuộc sống muôn ngã rẽ
Vững đôi chân mà bước hiên ngang!