Tin Tức
Thơ: Một Mình - Tác giả: Đaminh Thiên Sa
05/09/2024 - 9
(Cảm hứng từ Tin Mừng Mc 7, 31-37)
Khi mọi người dắt con đến với Thầy
Để được chữa lành bệnh con câm điếc
Dẫn con ra khỏi đám đông náo nhiệt
Chỉ một mình Thầy và một mình con.
Ngước mắt nhìn trời theo lời nguyện xin
Thương con bằng tiếng thở dài lặng lẽ
Epphata! Tiếng nói Thầy mạnh mẽ
Tai con mở ra, miệng con mở ra…
Khi con nhìn thấy Thầy vội đi qua
Con đưa tay tìm áo Thầy, chạm lấy
Vui quá Thầy ơi! Bệnh con dừng lại
Chỉ một mình Thầy biết một mình con…
Khi trèo lên cao để nhìn rõ hơn
Thầy ngang qua đoạn đường con mong đợi
Một mình Thầy gọi chính con và nói:
“Hôm nay Ta sẽ đến thăm nhà ngươi…”
Khi một mình con bị biết bao người
Muốn ném đá con vì con tội lỗi
“Ai trong các ngươi thấy mình sạch tội
Thì hãy đưa tay và ném đá đi…”
Còn lại mình Thầy và một mình con
Quỳ lặng yên nghe lời Thầy chan chứa
“…Chị hãy về đi, đừng như thế nữa…”
Một mình Thầy nhìn bước con quay về.
Thầy đến thế gian cứu chuộc loài người
Ai cũng được một mình Thầy gặp gỡ
Mỗi một phận người được Thầy cứu chữa
Ôi, một mình Thầy và một mình con.
Tạ ơn Thầy từ những nỗi niềm riêng
Từng số phận đã được Thầy nâng đỡ
Hôm nay đây muôn triệu người đau khổ
Sẽ thấy mình Thầy ghé đến kề bên…
Đa Minh Thiên Sa