Tin Tức
Thơ: Hạt Bụi Maximilien Kolbe - Tác giả: Nt. Bích Ngọc, MRP
12/08/2024 - 5
Dâng kính
Cha thánh Maximilien Kolbe
40 năm ngài Tử Đạo (14/08/1941-14/8/1981)
Đất gội nhuần mưa móc suốt đêm thâu
Mặt trời lên, việc nương rẫy bắt đầu
Chị lái xe, kéo theo sau giàn tróc
Em theo hàng, tay cắp thúng vãi tro
Nào chị nào em thi nhau gieo hạt
Lấp hạt đậu nành, vùi sâu khó nhọc
Nằm im nhé, hạt no thỏa đất mầu
Rồi lột xác, âm thầm, mau nảy mộng
Xin cho đất lành, mùa thu hoạch chờ mong.
Có thế thôi, mà lòng con như chạm đến sự sống
Maximilien Kolbe ơi! Con chợt nhớ
Cũng hôm nay, ngày mười bốn tháng tám.
Vì tình yêu, cha hy sinh hiến mạng
Cho bạn tù được thoát chết, bình an
Trong trại giam tử thần Auschwitz
Cha nếm bao cực hình, bị bỏ đói dã man,
«Yêu thương đến cùng», mũi các-bon ân huệ
Đưa cha vào chung kết bao đẹp xinh
Như Lời Chúa : « Không có tình yêu nào cao cả,
Hơn tình yêu của người
Đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình» (Ga 15,13)
Thân xác cha trong lò thiêu vĩ đại
Thành bụi hồng mặc cho gió cuốn bay.
Thế mà hay,
Cha ơi! Tình người không biên giới
Đến nỗi, từng tế bào nhỏ nhất của cha
Cũng trở thành « lời»
Truyền thông tình yêu cho thế giới.
Hạt bụi Maximilien Kolbe ơi!
Ngọn lửa hồng, cơn lốc Thần linh
Biến cuộc đời cha sáng mãi một khối tình
Biến bụi thân cha nên ngọt ngào thi vị
Hạt bụi bay, nơi nao cha ngừng nghỉ
Con giữ hoài hạt bụi nhỏ Hồng Ân
Phủ trái tim con, mảnh đất hồng trần
Cho hạt giống tin yêu đời con nảy mầm
Cho Tin Mừng đơm nhánh trổ bông
Nhờ tình yêu Mẹ Vô Nhiễm trắng trong
Mà cha yêu từ ngày còn thơ bé.
Xin cho con hòa chung dòng Ơn Thánh
Cả khối nhiệm mầu trong hạt bụi khôn sánh
Tận đáy thẳm sâu của linh hồn
Ôi, hạt bụi Maximilien Kolbe của lòng con!
Nt. Bích Ngọc, MRP