Góc Thư Giãn
Thơ: Dấu Chân Trên Đá - Suối Ngàn
03/06/2022 - 61
Nơi tôi đứng,
là ngọn núi cao với ngàn tia nắng
Nơi ngọn gió đại ngàn reo ca như những tiếng đàn,
nghe tiếng bước chân âm thầm gieo Tin mừng khắp chốn.
Có tiếng chim rừng hót bên giòng suối mát
Tiếng lá reo của rừng già muôn thuở
Tiếng bước chân của con nai con hoẵng từ ngàn xưa vọng về.
Mặt trời trên cao rực rỡ ngàn tia nắng ấm
Như soi vào ngàn xưa những mặt hồ lấp lánh bóng nhà sàn đơn sơ
Nơi bậc thang in dấu chân ngàn đời
bóng đàn em thơ chờ cha mẹ về trong bóng chiều hoàng hôn
Khuôn mặt cha còn vương màu đất đỏ, trên chiếc gùi của mẹ xanh xanh búp măng rừng.
Những tiếng đàn tơ - rưng hòa vang âm thanh gọi nắng gọi mưa
Nắng ơi về trên rẫy, mưa ơi về trên nương
Cho mùa màng tốt tươi vàng ươm màu lúa chín.
Đôi tay cha cứng cáp, bàn chân cha sạm màu nắng gió..
Vượt biết bao ngọn núi, vượt biết bao thác ghềnh cho mùa thơm lúa mới
cho nhà tranh ấm áp.
Đêm đêm về bên ánh lửa bập bùng nghe giọng hát khan, nghe kể về Đam san.
Nơi tôi đứng, giữa đại ngàn bát ngát
Núi voi mẹ đang kể chuyện ngàn xưa
Núi voi cha đang còn đó đợi chờ
Huyền thoại đại ngàn mãi ru lời trong gió.
Miền đất cao nguyên ôi bao la mênh mang
Mênh mang nắng gió bụi mù đất đỏ, đỏ thắm tình người như nụ cười sơn cước.
Dạt dào tình người như những nguồn suối mát.
Ấm áp nồng nàn vàng bông dã quỳ lung linh ngàn giọt nắng.
Âm vang vọng núi đồi bên ánh lửa hồng nhạc cồng chiêng giữa màn đêm yêu thương nồng cháy.
Dấu chân người khai sinh miền đất còn in trên đá, Ôi Yêsu! Muôn đời xin ngợi ca!
02/05/2022
Suối Ngàn.