Michelina Metelli sinh năm 1300 tại Pesaro, Urbino, nước Ý. Gia đình Michelina rất giàu có và ngài kết hôn với công tước Malatesta một người đàn ông cũng rất giàu. Michelina là người sung sướng hạnh phúc bẩm sinh. Dường như trên đời này Michelina chẳng bao giờ gây phiền toái gì cho ai! Nhưng khi chỉ mới được hai mươi tuổi, chồng của Michelina qua đời. Đột nhiên, Michelina cảm thấy mình cô đơn trong việc nuôi dưỡng đứa con thơ nhỏ.
Người mẹ trẻ có vẻ băn khoăn lo lắng khi tìm kiếm hạnh phúc trong những sự vật xung quanh mình. Cuộc sống của Michelina trở thành một chuỗi liên hoan tiệc tùng với các bữa ăn vui lạ. Dường như Michelina cảm thấy chán ngấy những của tốt lành mà cuộc đời ban tặng. Sau đó, Michelina nhận thức được bổn phận của mình là phải quan tâm chăm sóc cho đứa con nhiều hơn. Michelina cũng ý thức sẽ phải trả lẽ về việc sử dụng tiền của và thời giờ của mình. Tâm hồn Michelina cảm thấy quá trống rỗng. Cuối cùng, Michelina đã hồi tâm lại và trở nên một người trưởng thành có trách nhiệm.
Có một bà đạo đức thuộc Dòng ba Phanxicô sống ở Pesaro tên là Syriaca. Bà nhận ra Michelina thực là một người nữ tuyệt vời đang cần sự hướng dẫn và giúp đỡ để sống đạo đức hơn. Sau đó, Syriaca và Michelina trở thành đôi bạn thân và gương sáng của Syriaca đã ảnh hưởng rất đặc biệt trên cuộc đời Michelina. Michelina sống cầu nguyện. Ngài siêng năng chăm sóc cho đứa con và nhà cửa. Ngài dùng thời giờ rảnh rỗi của mình phục vụ những người nghèo đói túng cực. Ngài viếng thăm những người cô đơn sầu muộn và săn sóc những người quá đau bệnh hoặc quá cao niên không thể tự lo cho bản thân mình. Cuối cùng, Michelina trở thành một chị Dòng ba Phanxicô. Thoạt đầu, những người bà con thân thuộc của Michelina cảm thấy bận tâm lo lắng khi ngài cho đi hết những áo quần đẹp đẽ sang trọng của mình và bắt đầu ăn uống giản dị. Nhưng sau đó, họ hiểu ra Michelina đã thực là một người nữ sống nội tâm.
Michelina sống cả cuộc đời mình trong căn nhà ở Pesaro. Ngài qua đời ngày 19 tháng 6 năm 1356, thọ năm mươi sáu tuổi. Đức Giáo Hoàng Clement XII đã tôn phong Chân Phước cho Michelina ở Pesaro ngày 13 tháng 4 năm 1737.
Để tưởng nhớ Chân phước Michelina ở Pesaro, người dân của thành phố này đã giữ một chiếc đèn dầu luôn cháy sáng trong nhà ngài. Năm 1590, căn nhà của Chân phước Michelina ở Pesaro được kiến thiết thành một ngôi Thánh đường.
Chân phước Michelina ở Pesaro đã chọn một cuộc sống thoải mái, ích kỷ nếu không chọn làm một kitô hữu hy sinh quảng đại và đầy lòng yêu mến. Chính nhờ gương sáng của Syriaca mà Michelina trở nên thánh thiện. Chúng ta hãy nài xin Chân phước Michelina ở Pesaro giúp chúng ta can đảm học hỏi và bắt chước những người có đời sống mẫu mực tốt lành.