Thánh nữ Margaret Mary được Chúa chọn để dấy động trong Giáo Hội một nhận thức về tình yêu Thiên Chúa được biểu tượng qua trái tim Chúa Giêsu.
Ngài sinh ngày 22 tháng 7 năm 1647 ở L’Hautecour, Burgundy, nước Pháp. Sau khi cha chết vào lúc tám tuổi, ngài được gửi vào trường nữ tu Thánh Clara Khó Nghèo ở Charolles. Ngài phải nằm liệt giường vì bệnh sốt thấp khớp cho đến năm mười lăm tuổi, và lúc ấy ngài đã có lòng sùng kính Thánh Thể đặc biệt.
Ngài từ chối việc lập gia đình và gia nhập dòng Thăm Viếng (the Order thành the Visitation) ở Paray-le-Monial năm 1671và khấn trọn vào năm tiếp đó. Một nữ tu dòng Thăm Viếng “không cần phải trở nên phi thường ngoại trừ là một người bình thường,” nhưng người nữ tu trẻ tuổi này thật khác lạ. Một đệ tử sinh (thích chỉ trích) cũng phải công nhận Margaret là người khiêm tốn, đơn sơ và thành thật, nhưng trên tất cả Margaret hiền lành và kiên nhẫn khi bị sửa sai và chỉ trích.
Khi hai mươi tuổi, ngài được thấy Ðức Kitô, và từ ngày 27 tháng 12 năm 1673, cho đến một năm rưỡi sau đó, ngài nhận được một chuỗi những thụ khải. Qua đó, Ðức Kitô cho biết thánh nữ được chọn làm khí cụ của Ngài để lan truyền việc sùng kính Thánh Tâm Chúa, và qua tình yêu của chính mình, thánh nữ sẽ đền bù cho sự lạnh nhạt và vô ơn của thế gian – qua sự thường xuyên và quý trọng việc Rước Lễ, nhất là trong các thứ Sáu đầu tháng, và qua một giờ cầu nguyện mỗi tối thứ Năm để tưởng nhớ sự thống khổ và cô đơn của Chúa khi trong vườn Cây Dầu. Chúa cũng yêu cầu thiết lập một ngày lễ để kính Thánh Tâm Chúa.
Như tất cả các thánh khác, sơ Margaret đã phải trả giá cho sự thánh thiện của mình. Một số các sơ trong dòng chống đối ra mặt. Các thần học gia được triệu tập để tuyên bố những gì ngài được thụ khải chỉ là ảo tưởng và họ đề nghị ngài ăn uống điều độ hơn. Sau này một cha giải tội của nhà dòng, Chân Phước Claude de la Colombiere, dòng Tên, nhận ra giá trị thực của điều thụ khải và đã hỗ trợ ngài. Bất kể sự chống đối mãnh liệt, Ðức Kitô kêu gọi ngài hãy hy sinh để đền bù cho những thiếu sót của các sơ trong dòng, và để sứ điệp của Chúa được lan rộng.
Cho đến năm 1683, sự chống đối chấm dứt khi Mẹ Melin được chọn làm Bề Trên và bổ nhiệm Sơ Margaret Mary làm phụ tá. Sau này sơ làm Giám Ðốc Ðệ Tử Viện, và được nhìn thấy lễ Thánh Tâm Chúa được nhà dòng cử mừng một cách riêng tư vào năm 1686, và hai năm sau, một nhà nguyện được xây cất ở Paray-le-Monial để kính Thánh Tâm Chúa.
Sơ Marguerite-Marie kết thúc cuộc sống khiêm tốn với lòng yêu mến và tôn sùng đặc biệt Thánh Tâm Chúa Kitô vào ngày 17 tháng 10 năm 1690 ở Paray-le-Monial. Đức Giáo Hoàng Pius IX tôn phong Chân Phước cho sơ Marguerite Marie Alacoque ngày 18 tháng 9 năm 1854. Năm mươi sáu năm sau, Đức Giáo Hoàng Benedictus XV nâng Chân Phước Marguerite Mary Alacoque lên bậc hiển thánh ngày 13 tháng 5 năm 1920.
Thi hài của thánh nữ vẫn còn nguyên vẹn cho đến nay. Chính ngài cũng như Thánh Gioan Eudes và Thánh Claude La Colombiere được gọi là “Các Thánh của Thánh Tâm”; bảy mươi lăm năm sau, năm 1765, việc sùng kính Thánh Tâm được chính thức công nhận và được chấp thuận bởi Ðức Giáo Hoàng Clementê XIII.
Vào năm 1686, là lần đầu tiên các giáo hữu tổ chức ngày lễ long trọng tôn kính Thánh Tâm Chúa Kitô tại tu viện Visitation de Paray. Việc tôn sùng Thánh Tâm đã lan tràn nhanh chóng khắp toàn thể Giáo Hội.