Việc sùng kính các thiên thần bản mệnh được bắt đầu khi truyền thống đan viện khai sinh. Thánh Bênêđíc là người thúc đẩy mạnh và Thánh Bernard Clairvaux, người cải cách mạnh mẽ của thế kỷ 12, thường nói nhiều về các thiên thần bản mệnh, nhờ đó sự sùng kính các thiên thần được hình thành cho đến ngày nay.
Các Thiên Thần được Chúa giao cho nhiệm vụ ở cạnh loài người. Chính Chúa Giêsu và Giáo Hội đã dạy ta điều đó. Nếu ma quỷ đông vô số đang lượn quanh ta như sư tử tìm mồi xâu xé, thì an ủi thay, Thiên Chúa cũng gửi đến cho ta những sự trợ giúp hữu hiệu của các Thiên Thần.
Ta quen gọi các ngài là Thiên Thần Bản Mệnh. Các ngài gìn giữ ta khỏi mọi sự dữ và mọi hiểm nguy, giúp ta tránh xa những dịp tội, gợi lên trong ta những ý tưởng lành thánh và dẫn ta vào đường nhân đức. Các ngài thêm sức cho chúng ta trong những cơn cám dỗ, nâng đỡ và khuyến khích ta khi thất vọng và an ủi ta khi sầu muộn. Mỗi khi ta sa ngã vì yếu đuối sai lầm, các ngài giúp ta hồi tâm, hối hận và bầu cử cho ta trước tòa Chúa. Các ngài cũng soi sáng thêm sức cho ta trong giờ hấp hối, giúp ta cầu nguyện và đưa linh hồn ta lên với Chúa vào giờ lâm tử.
Có lẽ trong đạo Công Giáo, không khía cạnh đạo đức nào an ủi các bậc phụ huynh cho bằng sự tin tưởng rằng thiên thần sẽ bảo vệ con cái họ khỏi những nguy hiểm dù có thực hay tưởng tượng.
Quan niệm về thiên thần bản mệnh–được chỉ định để hướng dẫn và trông coi mỗi người–là sự triển khai của học thuyết và lòng sùng mộ Công Giáo được dựa trên Kinh Thánh nhưng không trực tiếp xuất phát từ đó. Lời của Chúa Giêsu trong phúc âm Mátthêu 18:10 hỗ trợ cho sự tin tưởng này: “Hãy cẩn thận, đừng khinh miệt những người bé nhỏ này, vì Ta bảo thật cho các ngươi, thiên thần của họ ở thiên đàng luôn nhìn đến Cha Ta.“
Do đó, ta phải tỏ lòng biết ơn bằng cách chu toàn bổn phận đối với các ngài. Bổn phận đó là tỏ lòng kính trọng các ngài luôn hiện diện bên cạnh chúng ta, yêu mến và cậy trông vào sự che chở của các ngài. Và sau cùng, luôn sẵn sàng tuân theo lời chỉ dạy của các ngài qua tiếng lương tâm.
Ngày lễ kính các thiên thần bản mệnh được cử hành đầu tiên vào thế kỷ 16. Vào năm 1615, Ðức Giáo Hoàng Phaolô V đã đưa lễ này vào niên lịch Công Giáo Rôma.
Sự sùng kính các thiên thần, trên căn bản, là sự bày tỏ đức tin nơi tình yêu vô tận của Thiên Chúa và sự quan phòng của Ngài đối với mỗi người chúng ta mọi ngày cho đến khi chết.
“Xin thiên thần dẫn đưa linh hồn ông/bà vào thiên đàng; xin các thánh tử đạo đón nhận ông/bà và đưa ông/bà vào thành thánh Giêrusalem mới và vĩnh cửu” (Nghi Thức An Táng).
Nguồn: https://dongten.net