Tin Tức
Một Lời Tri Ân Đến Các Bà Mẹ Của Các Nhà Truyền Giáo
02/05/2024 - 14
Một Lời Tri Ân Đến Các Bà Mẹ Của Các Nhà Truyền Giáo
Một sự thay đổi gây chấn động xảy ra trong tâm hồn của bà mẹ có người con cảm nhận được lời mời gọi của Thiên Chúa để trở thành một nhà truyền giáo. Công bố quyết định này tạo ra một sự dịch chuyển cảm xúc. Ý nghĩ phải xa cách hàng ngàn dặm đột nhiên tạo nên những khoảng cách to lớn giữa nỗi đau và niềm tự hào; giữa tình cảm yêu thương tha thiết và cảm giác mất mát sâu sắc; giữa nỗi lo sợ về những gì phía trước và nỗi mong chờ về những gì Thiên Chúa sẽ làm.
Trong một căn phòng đầy những bà mẹ của các nhà truyền giáo, tôi ngồi lắng nghe họ chia sẻ những câu chuyện của mình. Lúc đầu, họ kể về các kỷ niệm, về các câu chuyện và mỗi kỷ niệm, mỗi câu chuyện đó theo năm tháng lại càng trở nên quý giá hơn bao giờ hết. Từ nụ cười đến nước mắt Khi câu chuyện của họ chuyển từ quá khứ sang hiện tại, thì nụ cười trên khuôn mặt họ cũng chuyển thành nước mắt. Tôi nghe được hoặc là những câu chuyện mới mẻ hoặc là những cuộc trò chuyện nhẹ nhàng khi từng bà mẹ chia sẻ niềm vui, nỗi đau, niềm hân hoan, nỗi lo lắng và niềm tin cậy vào Thiên Chúa liên quan đến người con của họ, người đã ra đi mang Tin Mừng đến với những dân tộc, những nơi chưa được tiếp cận.
Chúng ta đã đi được một chặng đường dài từ những bà mẹ đứng bên biển vẫy tay tạm biệt khi con tàu rời bến, không biết đứa con của mình có bao giờ quay trở lại hay không. Tuy những bà mẹ ngày xưa đã cách xa những bà mẹ ngày nay hàng thế kỷ, nhưng có một điều sẽ không bao giờ thay đổi. Bất kể là thuộc thế hệ nào, những bà mẹ này đều biết cái cảm giác nắm bàn tay đứa con của mình khi băng qua đường rồi phải buông bàn tay đó ra để đứa con của mình có thể đi đến những vùng đất xa lạ.
Hành trình của bà mẹ truyền giáo
Bà mẹ của một nhà truyền giáo là vô giá đối với hoạt động của Nước Chúa. Tên của bà có thể không bao giờ được biết đến, nhưng bà đã nếm trải vị đắng của sự hy sinh cần thiết để làm cho danh Chúa Kitô được biết đến. Bà mẹ của một nhà truyền giáo luôn suy nghĩ trong lòng về những khoảnh khắc cuối cùng ở sân bay. Bà biết rõ không một bức ảnh nào được chụp ở đó có thể thể hiện được chiều sâu cảm xúc không thể diễn tả bằng lời khi chia tay đứa con của mình.
Bà mẹ của một nhà truyền giáo ôm đứa con của mình thật chặt trong trái tim mà vẫn nới rộng vòng tay để đứa con của mình ra đi. Bà đã nuôi dạy đứa con của bà vâng phục Thiên Chúa mà không biết rằng sự vâng phục triệt để sẽ đưa đứa con của bà đi xa. Như Mẹ Chúa Giêsu.
Bà mẹ của một nhà truyền giáo đứng giữa cảm xúc lo lắng nhưng tự hào và cảm xúc ủng hộ nhưng lại lo lắng. Bà cố gắng hòa giải sự căng thẳng mà bà cảm thấy trong lòng, vừa mong muốn cầu nguyện xin Thiên Chúa cho con bà trở về nhà nhưng vừa biết rằng bà cũng cần cầu nguyện xin Thiên Chúa ban cho con bà kiên trì trong ơn gọi của mình.
Bà mẹ của một nhà truyền giáo cùng mừng lễ với mọi người trong gia đình của mình, nhưng bà lại nóng lòng chộp lấy cái điện thoại công nghệ khi cuộc gọi video đó đến từ người con của bà tại các giáo điểm tuyền giáo—ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc bà phải kiên nhẫn nhấn nút “gọi lại” vì thông báo “không có kết nối” liên tục xuất hiện trên màn hình điện thoại của bà.
Bà mẹ của một nhà truyền giáo sống trong cái thực tế đòi hỏi nhiều nỗ lực, đó là ý muốn của Thiên Chúa không phải lúc nào cũng đồng nghĩa với sự an toàn. Bà hiểu rằng việc đưa đứa con của mình đi vào những nơi xa lạ không phải là một cuộc hành trình thiêng liêng lãng mạn mà là một cuộc mạo hiểm thiêng liêng đòi hỏi phải có tình yêu lớn lao hơn.
Bà mẹ của một nhà truyền giáo biết cái giá phải trả cho việc từ bỏ để tham gia vào sứ mạng của Thiên Chúa. Trong lời cầu nguyện, bà mang theo sức nặng của Mệnh lệnh Truyền giáo của Chúa Giêsu giống như người con của bà mang tình yêu và sự thật của Chúa Kitô đến cho những người chưa bao giờ nghe nói đến tình yêu và sự thật đó.
Bà mẹ của một nhà truyền giáo trân trọng khi người khác chân thành nói rằng: “Tôi sẽ cầu nguyện cho con của chị.” Các bà mẹ của các nhà truyền giáo đã cùng tham gia cuộc hành trình này bắt đầu từ những điểm xuất phát khác nhau. Một số bà mẹ bắt đầu cuộc hành trình này bằng việc cầu nguyện cho đứa con trai sơ sinh của mình một ngày nào đó sẽ trở thành một nhà truyền giáo. Những bà mẹ khác thì đồng ý với khả năng con cái họ đi rao giảng Tin Mừng, miễn là gần nhà, nhưng lại không mấy hào hứng khi nghĩ đến những giáo điểm truyền giáo xa xôi. Còn có những bà mẹ lại thuộc nhóm những bà mẹ cảm thấy mình bị rơi vào một hoàn cảnh thử thách khó chịu đựng được.
Chúa Giêsu chia tay Đức Mẹ (tranh của Piotor Stachiewicz, 1900)
Bất kể điểm xuất phát là gì thì đòi hỏi vẫn như nhau. Trong khi người con của bà đang học cách sống trong một nền văn hóa mới, thì bà phải học cách chia sẻ sứ mạng của con bà trong trái tim mình. Bà có thể tin tưởng rằng con đường bà đang đi là một phần trong một công việc vĩ đại, vĩnh cửu của Thiên Chúa, Đấng sử dụng con người như những kênh dẫn để làm cho danh Người được biết đến trên khắp trái đất. Câu chuyện của bà là một phần sứ mạng của chính Thiên Chúa. Như đã xảy ra với Mẹ Chúa Giêsu.
Tác giả: Lori McDaniel
Nguồn: www.imb.org
A Tribute to the Mothers of Missionaries.
A seismic shift occurs in the heart of a mother whose child senses God’s calling to be a missionary. The announcement of this decision creates a displacement of emotions. Thoughts of being thousands of miles apart bring into sudden existence large gaps between pain and pride; between feelings of intense love and deep loss; between apprehension of what is ahead and anticipation of what God will do. I sat listening in a room filled with mothers of missionaries as they shared their stories.
At first their words were about memories and stories and each memory and story had become ever more valuable as the years passed. From Smiles to Tears As their stories shifted from past to present, smiles on their faces shifted to tears. I heard a mixture of fresh stories and tender conversations as each mother shared her joy, pain, delight, worry, and trust in God concerning her child who moved to take the Gospel to unreached peoples and places.
We have come a long way from mothers standing by the sea, waving goodbye as the ship departed, not knowing whether their child would ever return. Although centuries now separate the mothers of yesterday from today, one thing will never change. No matter the generation, these mothers know what it is like to hold their child’s hand while crossing a street and then to have to let that hand go so their child can cross into foreign lands.
The Missionary Mother’s Journey A mother of a missionary is invaluable to the movement of the kingdom of God. Her name may never be known, but she has tasted the bittersweetness of sacrifice required to make Christ’s name known. A mother of a missionary ponders in her heart those final moments at the airport. She knows that no photo taken there can show the unspoken depth of emotion in letting her child go.
A mother of a missionary holds her children tightly in her heart and loosely in her hands. She has raised her child to obey God, not knowing that radical obedience would take her child far away. Like the Mother of Jesus.
A mother of a missionary straddles the emotions of proud apprehension and anxious support. She attempts to reconcile the inner tension she feels, desiring to pray that God will send her child back home but knowing she needs to pray that God will give her child perseverance in his vocation. A mother of a missionary celebrates with her extended family during holidays, but she can’t wait to snuggle up with technology when that video call comes from her child in the missions - even if it means she must patiently hit “call again” as “no connection” repeatedly appears on her screen. A mother of a missionary lives in the strenuous reality that God’s will does not always equal safety.
She understands that sending her child off into the unknown is not a romantic spiritual journey but a spiritual adventure that requires greater love. A mother of a missionary knows the costs of surrender to participate in God’s mission. In prayer, she carries the weight of Jesus’ Missionary Command as her child carries Christ’s love and truth to those who have never heard of them.
A mother of a missionary treasures the sincere words from others who say, “I’m praying for your child.” Mothers of missionaries arrived on this journey from different places. Some began this journey praying that her infant son would someday become a missionary. Others are okay with the possibility of their children going to preach the Gospel, as long as it’s nearby, but not so thrilled with the idea of missions far away. Still others join the ranks of mothers who feel they have been placed in a crucible difficult to bear.
No matter what was the starting point, the demand is the same. While her child is learning to live in a new culture, she must learn to share his mission in her heart. She can be confident that this path she now walks is part of an eternal, grand work of God who uses people as vessels to make his name known in all the earth. Her story is part of the mission of God himself. As it was for the Mother of Jesus.
Author: Lori McDaniel
Source: www.imb.org