CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI TRANG WEB TRUYỀN THÔNG GIÁO XỨ THÁNH TÂM      (website đang được phát triển - eMail: GXThanhTamHN@gmail.com) Đức Hồng y Parolin bày tỏ sự hài lòng về thỏa thuận Gaza Chia sẻ với các nhà báo bên lề một hội nghị tại Đại học Giáo hoàng Urbaniana, Đức Hồng y Pietro Parolin, Quốc vụ khanh Tòa Thánh, đã bày tỏ sự hài lòng nói chung trước thỏa thuận hòa bình giữa Hamas và Israel được ký ngày 10/10/2025 tại Ai Cập, với sự trung gian của Hoa Kỳ. Đọc tất cả   Đức Thánh Cha tiếp các tu sĩ tham dự Ngày Năm Thánh Đời sống Thánh hiến Trưa ngày 7/10/2025, gặp gỡ hàng ngàn tu sĩ nam nữ từ khắp thế giới đang hành hương Năm Thánh dành riêng cho đời sống thánh hiến, Đức Thánh Cha Lêô XIV kêu gọi các tu sĩ kết hiệp với Chúa Kitô, trở thành “người mang hy vọng và hòa bình”, xây dựng “văn hóa gặp gỡ”, sống tinh thần hiệp hành trong lắng nghe và cộng tác, và tin tưởng vào tương lai, vì “với Thiên Chúa, không có gì là không thể”. Đọc tất cả   Hội đồng Giám mục Việt Nam công bố Thư Chung 2025 Trong Đại hội thường niên diễn ra tại Đà Lạt từ ngày 6-10/10/2025, các Giám mục thuộc 27 giáo phận trên toàn quốc đã công bố Thư Chung năm 2025. Trong thư, trước hết các ngài nhớ đến đồng bào bị ảnh hưởng bởi bão lụt và kêu gọi tiếp tục hỗ trợ giúp đỡ họ, và sau đó đã đề ra chương trình mục vụ ba năm hướng đến Năm Thánh 2033 – kỷ niệm 500 năm Tin Mừng được loan báo tại Việt Nam. Chủ đề mục vụ năm 2025-2026 là “Mỗi Kitô hữu là một môn đệ thừa sai: Anh em là ánh sáng thế gian” (Mt 5,14). Đọc tất cả   Đức Hồng y Pizzaballa: Thỏa thuận về Gaza là bước đầu tiên hướng đến hòa bình “Cuối cùng cũng có một tin vui sau hai năm đau khổ cho mọi người. Đó là một sự nhẹ nhõm, và tất cả chúng tôi đều rất vui mừng”. Đức Hồng y Pierbattista Pizzaballa, Thượng phụ Công giáo Latinh Giêrusalem, đã bày tỏ niềm tin và hy vọng trước thỏa thuận ngừng bắn đạt được giữa Hamas và Israel dù thừa nhận rằng “sẽ còn nhiều trở ngại và không hề dễ dàng”. Đọc tất cả   Đức Thánh Cha tiếp phái đoàn của tổ chức Trợ giúp các Giáo hội Đau khổ Sáng ngày 10/10/2025, tiếp phái đoàn của tổ chức Trợ giúp các Giáo hội Đau khổ, tổ chức trợ giúp cho các Kitô hữu bị bách hại, Đức Thánh Cha Lêô XIV khẳng định tự do tôn giáo là quyền thiết yếu, nền tảng của xã hội công bình. “Không thể có hòa bình nếu không có tự do tôn giáo”. Đọc tất cả   Dòng Nữ tu Thừa sai Bác ái của Mẹ Têrêsa mừng 75 năm thành lập Ngày 7/10/2025, tại Nhà Mẹ ở Calcutta (Ấn Độ), các Nữ tu Dòng Thừa sai Bác ái do Thánh Têrêsa Calcutta sáng lập đã long trọng cử hành Thánh lễ tạ ơn nhân dịp kỷ niệm 75 năm ngày thành lập. Thánh lễ do Đức Tổng Giám mục Elias Franck chủ sự, với sự hiện diện của các nữ tu, đại diện chính quyền, các nhà lãnh đạo tôn giáo và nhiều người nghèo – những người mà Mẹ Têrêsa từng gọi là “những vị khách đáng quý của Thiên Chúa”. Đọc tất cả   Các nữ tu Dòng Canossa giúp các bé gái Masai vượt qua hủ tục và sự nghèo đói Tại vùng Arusha của Tanzania, quê hương của các bộ tộc Masai và Meru, các Nữ tử Bác ái Canossa đang thực thi sứ mạng giải cứu các bé gái khỏi những tập tục văn hóa có hại và trao cho các em cơ hội bằng giáo dục, phẩm giá và khả năng chọn lựa tương lai cho chính mình. Đọc tất cả   ĐTC Lêô dâng Thánh Lễ Năm Thánh Đời sống Thánh hiến Sáng thứ Năm ngày 9/10, Đức Thánh Cha đã dâng thánh lễ tại quảng trường thánh Phêrô với các khách hành hương, đặc biệt là các tu sĩ nam nữ, đang tham dự Năm Thánh Đời sống Thánh hiến. Đọc tất cả   Thông điệp Humanae Vitae: Lời tiên tri về phẩm giá con người và sự sống Thông điệp Humanae Vitae (Sự Sống Con Người) được Đức Giáo hoàng Phaolô VI công bố vào ngày 25/7/1968, là một văn kiện có tầm ảnh hưởng sâu sắc, không chỉ đối với đời sống Công giáo mà còn đối với luân lý xã hội toàn cầu. Năm Thánh Hy Vọng 2025, khi chúng ta nhìn lại chặng đường gần sáu thập kỷ kể từ khi văn kiện này ra đời, những cảnh báo và giáo huấn của Thông điệp không hề cũ kỹ mà càng trở nên tiên tri và cấp thiết hơn bao giờ hết. Đọc tất cả   Tổng Giám mục Chính thống của Canxêđônia vui mừng chào đón chuyến thăm Nixêa của Đức Thánh Cha Thông báo về chuyến tông du quốc tế đầu tiên của Đức Thánh Cha Lêô XIV tới Thổ Nhĩ Kỳ từ ngày 27 tới 30/11/2025 đang được các vị lãnh đạo Chính thống giáo đón nhận với niềm vui và kỳ vọng lớn lao. Trọng tâm của chuyến đi là cuộc hành hương chung tới Nixêa, một sự kiện được mô tả sẽ mang lại ý nghĩa lịch sử sâu sắc đối với sự hiệp nhất Kitô giáo. Đọc tất cả  

Nhân Bản

Truyện ngắn: Kỷ Vật Cuối

02/06/2022 - 108

Cha ngồi xuống, nhìn về phía chân trời. Những đám mây tách rời ra, trôi nhẹ. Trời xanh thăm thẳm. Gió mát rượi. Gió thổi ngược làm tóc cha loã xoã. Trên mái đầu người đàn ông tuổi thất thập, một đám mây trắng ngời. Khói thuốc bay vào mặt đứa cháu ngoại. Thằng nhỏ kêu lên: "Ông ngoại, con ngộp thở!". Khói trắng tan rã trong không gian thoáng đãng. Tấm lưng trần cha dưới nền trời trong xanh hiện lên một màu xám xịt. Mấy vết sẹo đã sờn, căng bóng. Vết sẹo đã tích nhựa thời gian rất lâu. 
Thằng Hy, đứa cháu ngoại duy nhất năm nay lên năm tuổi. Bắt đầu lấy quyển đánh vần ra tập đọc. Nó chỉ con gà, số 1, trái cam. Nó viết chữ i, chữ a... Bất giác, nó hỏi ông ngoại: 
   ⁃    Ông ngoại học lớp mấy rồi?
Ông cười khì. Ngồi kêu cháu đọc tiếp. Ông nhíu mắt nhìn vào quyển vần xem đứa cháu chỉ có đúng hay chưa. Hy đọc được dăm ba chữ lại buông xuống, đuổi theo con chuồn chuồn ngoài sân...

Những ngày cuối đời của con người, được sống trong an yên đó là ân huệ. Cha bây giờ ít việc. Chỉ tới lui tưới cây, coi đàn gà, phụ mẹ chuyện lặt vặt và đùa với cháu ngoại. Ông có thói quen thu xếp đồ đạc kĩ lưỡng, từ cái biên lai đóng thuế hồi chưa giải phóng. Mẹ nói, ông giống má vợ lạ lùng. Ngày trước, đã có lúc cả nhà lục lọi được giấy căn cước từ những năm 1945, 1946, quyển Sổ gia đình Công giáo cũ mèm được xếp đặt gọn gàng và thẳng thước. Bà ngoại cất giữ mọi thứ thật cẩn thận.
Đến thời của cha cũng vậy. Những giấy tờ quan trọng lẫn không còn cần thiết. Bức hình gia đình chụp năm hồi thập niên 80, tấm thiệp cưới của người nào bây giờ đã có cháu nội, quyển sổ tay ghi năm sinh, ngày mất của ông bà... Nhờ cha kỹ lưỡng mà mọi người an tâm. Con cháu cũng học được tính tốt ấy. Cha ngồi một hồi, bắt đầu coi lại những tấm ảnh đã cũ. 
   ⁃    Ngày xưa rửa phim tốt lắm mà bây giờ vẫn lem luốt!, cha nói.
   ⁃    Thì lâu rồi! Có cái gì mà bền mãi đâu!, tiếng mẹ vọng lên từ phía sau nhà. 
Thằng Hy thấy ông ngoại mở tủ lấy ảnh cũ cũng lật đật chạy lại. Nó cầm tấm này, tấm kia. Nó đoán người nọ, người khác. Nhỏ thế nhưng vẫn nhìn đúng ảnh ông bà chụp mấy mươi năm về trước. Mẹ nó hỏi vặn, biết hình hồi nào chăng? Thằng nhỏ trả lời gọn bâng:
   ⁃    Hồi xưa. 
Cả gia đình cười giòn giã. Như mọi lần, cha lấy khăn lau sạch bụi từng tấm hình một. Có tấm như lâu quá, cha không nhớ nỗi đành miêu tả cho mẹ nghe. Cuộc hôn nhân gần bốn mươi năm và đứa con trai lớn từ khi hiểu biết chưa bao giờ nghe họ gọi nhau là tao-mày. Cha vẫn gọi mẹ ngọt ngào: "anh-em". Có lúc, ở trong phòng riêng còn hay nghe xưng "tui-ông" hay "ngoại nó". Chưa bao giờ mẹ giận cha qua đêm. Có lúc, ngày, cự cãi chuyện gì, tối, bà vẫn ngồi lấy cái áo của chồng khâu lại. Dưới ánh đèn lấp lánh, bà xỏ kim, siêng năng khâu từng mũi một. Chẳng biết rằng, có bao nhiêu yêu thương trong những đường chỉ đó!

Cha nằm võng. Trên tay cầm mấy tấm ảnh. Một tấm chụp đại gia đình. Thằng cháu ngoại lúc ấy vừa mới hạ sinh. Một tấm chụp đứa con trai tốt nghiệp cử nhân và một tấm chỉ có cha mẹ, trong ngày cưới. Mẹ để tóc cô dâu dài mà xoăn, tay cầm đoá hoa. Ngày cha cưới mẹ cũng là ngày ông Nội mất. Nàng dâu mới kịp ra mắt nhà chồng. Buổi tối, ông ra đồng thăm câu, trời mưa, tháng sáu, ông trượt chân té va vào cây mít. Ba tiếng sau bà Nội mới hay...
Mấy bức ảnh trên tay cha từ từ nhẹ rơi xuống đất. Gió thổi. Cha thiêm thiếp. Thằng Hy đi tới lụm, nó coi bên trái, bên phải, màu đen màu trắng.
Mẹ kể, cả đời này hối tiếc có một lần đã quăng đôi dép mà cha tặng nhân kỷ niệm ngày cưới. Năm đó, nhà còn nghèo. Vẫn hay thường bất hoà vì mấy chuyện cơm áo. Mà dường như, chuyện cơm áo, tuy nói nhỏ nhặt nhưng chi phối đời sống ghê gớm. Bởi nói cho cùng, mọi gia đình, muốn thuận hoà phải lo no cơm ấm áo. Một khi cái nghèo còn vây bủa làm sao có thể vui. Bụng đói chỉ cười méo mặt. Lần đó, cha đi đám cưới tới ba giờ chiều mới về. Người bét nhè. Ông đi nghiêng ngả, trên tay cầm đôi dép đế cao mà mấy hôm trước có dịp đi chợ mẹ đã khen đẹp. Ông đem về. Còn mẹ không bằng lòng. Rồi lời qua tiếng lại...
Sau này, cha bảo không tặng mẹ gì nữa. Mẹ giận mà như có vẻ chạnh lòng. Bà nói khoả lấp: 
   ⁃    Lo làm lụng, dư dật rồi lo dạy dỗ con cái cho nên người là mừng!
Dù tuyên bố hùng hồn thế nhưng cha là tuýp người không thù dai. Đàn ông mà nhỏ mọ chỉ là đồ bỏ. Lâu lâu, cha vẫn mua cho mẹ cái kẹp tóc, chiếc áo dài, đôi hoa tai... Cha đi công chuyện đâu đó xa xa thấy cái gì lạ lạ lại nghĩ mua về cho vợ dùng, hoặc để vợ thưởng thức. Vợ là nhất. 
Hai ngày nữa tới dịp kỷ niệm 40 năm hôn phối. Cha mẹ làm hôn lễ vào một ngày đầu tháng Mười. Mẹ thích tháng Mười vì tròn vành, vì thiêng thánh. Rồi mẹ sinh các con cũng may mắn trùng vào tháng mười, có lễ Đức Mẹ. Không lầm, vào một ngày tháng mười của mấy mươi năm trước, một người con trai nào đã vô tình chạm mặt thiếu nữ ở nhà máy xay lúa. Họ tính tiền nhầm với nhau. Họ tranh cãi ầm ĩ. Bà chủ nhà máy phải phân giải. Vậy mà họ nên duyên, ăn đời ở kiếp.
Trên chiếc võng, gió ngoài trời luồng vào mát rượi. Thằng Hy leo lên người ông ngoại nằm. Nó lấy tay móc mũi, móc tai. Như bao lần, nó thổi vào bụng ông ngoại để lại một mảnh nước bọt. Rồi chạy xuống tìm nơi trốn. 

Hai giờ chiều. Ba giờ. Kim đồng hồ chỉ góc chín mươi độ. Điện thoại trong túi cha rung lên, tiếng chuông inh ỏi. Mẹ loay hoay dưới giàn bầu bên hiên nhà tìm trái vừa ý để chuẩn bị cho bữa cơm chiều, bầu luộc chấm chao. Cha vẫn thích ăn món dân dã đó. Tiếng điện thoại reo lần thứ ba. Mẹ gọi cha to. Thằng Hy chạy đến xô người ông ngoại. Mấy tấm hình rớt xuống. Trên chiếc bụng vẫn còn mảnh nước bọt của đứa cháu cưng. Đôi tay ông lạnh ngắt. Mẹ thất thần khi xô lắc, người đàn ông của đời mình không mở mắt thêm một lần nào. Gương mặt cha hiền lành. Đôi mắt khép chặt. Có thể, cha muốn nhìn những bức ảnh của gia đình như là khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời. 
---
Tiếng xe cấp cú thất thanh. Mẹ hốt hoảng. Lòng nhói lên nỗi lo sợ. Vài ngày sau, chúng tôi tìm được trong chiếc yên xe của cha hộp quà một sợi dây chuyền vàng. Chúng tôi biết ngay đó là quà của bốn mươi năm ngày cưới. Mẹ đặt sợi chuyền lên di ảnh của cha. Rất lâu sau, mẹ mới mang vào người. Và đó là kỷ vật cuối cùng, chưa kịp nói. 
Mỗi sáng dậy, tôi thấy mẹ đặt sợi chuyền ngay ngắn, bà nâng niu như thể đang ẵm bồng đứa con trai đầu lòng. Rồi mẹ đốt nhang cho cha. Trên bàn thờ nghi ngút, khoé mắt mẹ cay. 
Cuối năm, chúng tôi đi tảo mộ. Mẹ đặt trên mộ cha những cành hoa tulip. Ngày còn tại thế, cha thích chưng hoa này trong nhà. Cha nói với mẹ, mùi hoa nhẹ nhàng. Chúng tôi lặng yên. Mẹ nhìn vào khung ảnh, cẩn thận lau mặt cho chồng mình. 
Bây giờ là mùa Xuân, một chiếc lá nào sót lại rụng xuống, đập vào lưng thằng Hy. Nó nhặt lên, tung mạnh trên không trung. Chiếc lá lượn vòng...
--
Hùng Luân 


× Thành công! Câu hỏi của cộng đoàn đã được gửi. Câu hỏi của quý vị sẽ được trả lời trong thời gian sớm nhất có thể. Xin cám ơn. Trân trọng.