CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI TRANG WEB TRUYỀN THÔNG GIÁO XỨ THÁNH TÂM      (website đang được phát triển - eMail: GXThanhTamHN@gmail.com) Thánh lễ tại Beirut Waterfront: Libăng, hãy trỗi dậy! Sau khi rời Cảng Beirut, Đức Thánh Cha đã đến khu vực Beirut Waterfront để dâng Thánh Lễ cùng với khoảng 150 ngàn tín hữu. Đọc tất cả   Đức Thánh Cha: Tôi đã nghĩ đến việc nghỉ hưu, nhưng rồi tôi đã phó thác cho Chúa Trên chuyến bay từ Libăng trở về Roma, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã gặp gỡ các nhà báo và nói về vai trò của Tòa Thánh – vốn làm việc ở “hậu trường” trong các cuộc đàm phán hòa bình để các bên buông bỏ vũ khí. Về vấn đề Ucraina, ngài nhấn mạnh sự tham dự của châu Âu và tầm quan trọng của vai trò mà Ý có thể đảm nhận. Ngài trả lời một câu hỏi về phản ứng của mình khi được bầu trong Mật nghị Hồng y và về đời sống thiêng liêng của ngài: dâng hiến đời mình cho Thiên Chúa và để Người “dẫn đường”. Đọc tất cả   [Highlight 02/12] Ngày cuối cùng chuyến tông du đầu tiên của ĐTC Lêô XIV Chuyến viếng thăm Thổ Nhĩ Kỳ của Đức Thánh Cha Lêô XIV, từ ngày 27-30/11/2025, diễn ra trong bối cảnh kỷ niệm 1700 năm Công đồng Nixêa. Chuyến viếng thăm Libăng, từ ngày 30/11-2/12/2025, mang khẩu hiệu “Phúc thay ai xây dựng hoà bình” nhấn mạnh đối thoại và hoà giải cho Libăng. Đọc tất cả   Đức Thánh Cha Lêô XIV kết thúc chuyến Tông du đầu tiên tại Thổ Nhĩ Kỳ và Libăng Chiều ngày 02/12, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã kết thúc chuyến Tông du sáu ngày đến Thổ Nhĩ Kỳ và Libăng, một hành trình được đánh dấu bằng thông điệp hòa bình, đại kết và đối thoại liên tôn. Trên chuyến bay trở về Roma, Đức Thánh Cha vẫn duy trì truyền thống gửi điện tín từ trên không phận các quốc gia ngài bay qua. Đọc tất cả   Sơ Juliana và sứ vụ phiên dịch cho người Công giáo khiếm thính tại Kenya Giữa nhịp sống hối hả của đời thường, sự thinh lặng đã trở thành một điều mà chẳng ai còn chỗ cho nó. Thế nhưng, có những người sống trong thế giới của chính sự thinh lặng ấy, và sơ Juliana Muya tìm cách mang Lời Chúa đến thế giới thinh lặng đó qua ngôn ngữ ký hiệu. Đọc tất cả   Chứng từ cảm động của Cha Charbel - tuyên úy nhà tù: Thiên Chúa không bao giờ ngừng tha thứ Trình bày chứng từ trong cuộc gặp gỡ của Đức Thánh Cha Lêô XIV với các Giám mục, Linh mục, tu sĩ và các nhân viên mục vụ ở Libăng, Cha Charbel Fayad chia sẻ: Một lần, một tù nhân nói với con: “Cha đến tận đây… nghĩa là Chúa không quên con.” Đọc tất cả   ĐTC Lêô nói về nền tảng hòa bình, tình bạn và tình yêu chân thật với người trẻ Ngày 1/12, chuyến Tông du của Đức Thánh Cha Lêô XIV tới đất nước Libăng đã được tiếp tục ghi dấu ấn bằng cuộc gặp gỡ đầy xúc động với giới trẻ. Sự kiện diễn ra tại quảng trường phía trước trụ sở Tòa Thượng Phụ của Giáo hội Công giáo Maronite ở Bkerké. Đọc tất cả   [Tông du Libăng] Đức Thánh Cha cầu nguyện tại nơi xảy ra vụ nổ ở cảng Beirut Trong ngày cuối cùng ở Libăng, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã đến thăm địa điểm xảy ra vụ nổ thảm khốc ở cảng Beirut vào tháng 8/2020 khiến hơn 240 người thiệt mạng và 7.000 người bị thương. Ngài cầu nguyện trước tượng đài bằng đá cẩm thạch khắc tên từng người đã khuất. Ngài đặt vòng hoa và chào thăm những người sống sót cùng gia đình các nạn nhân. Đọc tất cả   [Tông du Libăng] Đức Thánh Cha thăm các nhân viên và bệnh nhân bệnh viện “de la Croix” Ngày 2/12/2025, thăm bệnh viện La Croix do các Nữ tu Phan Sinh Thánh Giá điều hành, Đức Thánh Cha Lêô XIV kêu gọi đừng quên người nghèo: "Chúng ta không thể tưởng tượng được một xã hội vội vã, bám víu vào những huyền thoại sai lầm về hạnh phúc, phớt lờ biết bao hoàn cảnh nghèo đói và dễ bị tổn thương." Ngài cũng nói với các bệnh nhân: “Anh chị em ở trong trái tim của Thiên Chúa, Cha của chúng ta. Người nâng đỡ anh chị em trong lòng bàn tay của Người, đồng hành với anh chị em bằng tình yêu". Đọc tất cả   Đức Thánh Cha Lêô XIV gặp gỡ giới trẻ tại Libăng Chiều nay, ngày 1/12, chuyến Tông du của Đức Thánh Cha Lêô XIV tới đất nước Libăng đã được tiếp tục ghi dấu ấn bằng cuộc gặp gỡ đầy xúc động với giới trẻ. Sự kiện diễn ra tại quảng trường phía trước trụ sở Tòa Thượng Phụ của Giáo hội Công giáo Maronite ở Bkerké. Đọc tất cả  

Nhân Bản

ĐỪNG TRÁCH CHÚA.

21/04/2022 - 139

ĐỪNG TRÁCH CHÚA

 (Chuyện cha Mễn kể cho các gia đình Bài 207)

Bạn thân mến,

Toà Nhà Thương Mại của nước Mỹ (cũng được gọi là nhà tháp đôi, gọi nôm na theo hình dáng của toà nhà), là một trung tâm giao dịch thương mại lớn nhất thế giới, nơi đều khiển toàn bộ nền kinh tế và hành chánh của nước Mỹ.

Có thể coi Tòa Nhà Thương Mại này là chính niềm hãnh diện và tự hào của nhân dân Hoa Kỳ.

Thế nhưng, tòa nhà này đã bị bọn khủng bố, dùng 2 chiếc máy bay của Mỹ, do chính phi công của Mỹ lái, đâm thẳng vào toà nhà này ngày 11-09-2001.

Và trong khoảnh khắc, toà nhà này đã bị nổ tung, và đã bị thiêu rụi gần như hoàn toàn, đến nỗi không còn có thể sử dụng lại được nữa.

Nhiều ngàn người đã bị chết cháy. Nhiều chục ngàn người đã phải chịu cảnh mất chồng, mất vợ, mất cha, mất mẹ, mất con cái.

Nhất là, nhiều chục ngàn người, bàng hoàng sợ hãi, vì tai hoạ khủng khiếp đó. Họ đã mất phương hướng để có thể vươn lên, để có thể tiếp tục sống.

Thiệt hại về vật chất, phải nói là rất to lớn.

Mà thiệt hại về  tinh thần, cũng thê thảm không kém.

Bởi, trong một thời gian khá dài sau biến cố đó, người Mỹ vẫn tiếp tục sống trong nôm nớp lo sợ, trong bất an, trong lo lắng sợ hãi, như lúc nào cũng sắp có khủng bố.

Người ta cảnh giác đề phòng bằng nhiều biện pháp an ninh thật gắt gao, thật chặt chẽ.

Những chuyến bay đã được kiểm soát thật nghiêm nhặt, với những phương tiện máy móc thật tinh vi, thật hiện đại.

Đây là một biến cố hãi hùng, mà nhân dân Hoa Kỳ sẽ không bao giờ có thể quên được trong ký ức của mình.

Người ta gọi đó là biến cố ngày 11-09-2001.

Sau biến cố khủng khiếp này, người ta có mời một vị giảng thuyết nổi tiếng của Mỹ, làm một cuộc phỏng vấn trên truyền hình.

Những câu hỏi và những câu trả lời của cuộc phỏng vấn này, đã gây nên nhiều ấn tượng và nhiều suy nghĩ thật sâu sắc, không những tại nước Mỹ, mà còn ảnh hưởng nhiều đến hàng triệu triệu người trên khắp thế giới.

*****

Cuộc phỏng vấn đã bắt đầu như thế này:

Thưa cô: Tại sao Thiên Chúa, lại để cho xảy ra một thảm họa khủng khiếp như vậy?

Với một giọng nói đầy xác tín, cô trả lời ?

Tôi nghĩ, là Thiên Chúa rất buồn về điều đã xảy ra, ít nhất là Ngài cũng rất buồn như chúng ta. Ngài cũng rất buồn bằng chúng ta.

Nhưng mà nghĩ lại xem: Đã từ bao năm nay rồi, chúng ta đã yêu cầu Ngài, phải đi ra khỏi các trường học của chúng ta.

Chúng ta đã thỉnh cầu Ngài, phải đi ra khỏi các gia đình của chúng ta.

Chúng ta đã van xin Ngài, phải đi ra khỏi Chính  Phủ của chúng ta.

Chúng ta đã tìm hết mọi cách, để loại trừ Ngài ra khỏi cuộc sống của chúng ta.

Và quả thật, Ngài là một vị rất “quân tử”, nên Ngài đã lẳng lặng rút lui ra đi.

- Vậy thì làm sao, chúng ta có thể hy vọng Chúa ban ơn lành cho chúng ta.

- Vậy thì làm sao, chúng ta có thể hy vọng Chúa che trở cho chúng ta, khi mà chúng ta đã tha thiết khẩn khoản nài xin Ngài, đừng có can thiệp gì nữa vào cuộc sống của chúng ta.

Chúng ta đã xin Ngài là trong mọi chuyện, hãy để cho chúng ta được tự do mà lo liệu?

Rồi khẽ nhún vai một chút, cô ta lại nói tiếp:

Về những biến cố mới vừa xảy ra, như những cuộc tấn công,  như những cuộc khủng bố, như những cảnh bắn súng, như những cảnh chém giết hàng loạt trong các trường học, làm cho nhiều người phải chết một lúc. Rồi những cuộc chiến tranh chém giết nhau cứ liên tiếp xảy ra khắp nơi vv...

Tôi nghĩ: Mọi sự đã khởi đầu với bà Madeleine Murray Ohare, khi bà đã mạnh dạn lên tiếng than phiền, là bà không muốn thấy các em học sinh tiếp tục đọc kinh trong các trường học nữa.

Và mọi người chúng ta trong cả nước, đều đã biểu quyết, đều đã nhất trí đồng ý.

Rồi một người khác nữa lại có ý kiến, là yêu cầu đừng có ai mang sách Kinh Thánh vào trong các lớp học, vào trong các cơ quan làm việc, vào trong các Công Sở nữa.

Và mọi người chúng ta trong cả nước, đều đã biểu quyết, đều đã nhất trí đồng ý. 

Đang khi đó thì sách Kinh Thánh lại dạy chúng ta:

“Chớ giết người, chớ trộm cắp, chớ gian dâm. Hãy yêu thương người khác như chính bản thân mình...”.

Và mọi người chúng ta hôm nay trong cả nước, đều đã nhất trí đồng ý không sống theo Kinh Thánh của Chúa nữa.

Cho nên, những gì đang xảy ra trong hiện tại, đó chính là thứ Kinh Thánh mà chúng ta đã chọn, đã lựa.

Vậy thì, làm sao chúng ta có thể trách Chúa được nữa?

Và cô ôn tồn kết luận:

Bây giờ đây, chúng ta hãy tự hỏi mình xem, là tại sao con em chúng ta không còn có lương tâm trong sáng như ngày trước kia.

Tại sao chúng ta không còn phân biệt được, đâu là thiện, đâu là ác, đâu là điều tốt để theo, đâu là điều dữ để tránh?

Chúng ta hãy tự hỏi chúng ta xem.

Rồi tại sao chúng ta lại nhẫn tâm giết một người lạ mặt, giết một người thân quen, rối tự sát, giết chính mình, mà lương tâm không hề có một chút áy náy gì.

Chúng ta hãy suy nghĩ lại cho kỷ đi. Bởi chúng ta gieo nhân nào, thì tất nhiên chúng ta phải gặt hái quả đó thôi.

Đây cũng là chuyện bình thường.

Đây cũng là lẽ tự nhiên thôi.

*****

Bạn thân mến,

Có thể, bạn cho câu trả lời của cô giảng thuyết này, là khó chấp nhận.

Thế nhưng câu trả lời của cô, có nhiều điều, thật rất đáng để cho chúng ta suy nghĩ lắm.

Bởi, trong cuộc sống thường ngày, tôi và bạn cũng thường hay phàn nàn, cũng thường hay than trách Chúa, mỗi khi gặp những điều không may, mỗi khi gặp những điều buồn lòng trái ý.

Có lúc, chúng ta đã thắc mắc tự hỏi:

Chúa đang ở đâu, sao mà Chúa không thấy tôi đau khổ như thế này, để ra tay cứu giúp?

Sao Chúa im lặng mãi trước những cảnh bất công của xã hội, mà tôi đang phải gánh chịu.

Rồi có khi, trong lúc quẫn trí đớn đau cùng cực, chúng ta đã đỗ lỗi cho Chúa, là tại Chúa đã tạo ra những thập giá này, để bắt chúng ta phải gánh, phải chịu.

Ta nên nhớ, Thiên Chúa không tạo ra thập giá, Thiên Chúa cũng không thích thú gì khi thấy con người đau khổ.

Nhưng Chúa thinh lặng và chấp nhận để mọi việc xảy ra, chỉ vì Thiên Chúa tôn trọng quyền tự do, mà Ngài đã trao ban cho con người, từ khi tạo dựng vũ trụ.

Tất cả mọi điều diễn ra cách tệ hại như chúng ta thấy ngày nay, chính là do con người đã xô đẩy Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống của mình.

Con người muốn tự mình giải quyết mọi vấn đề, mà không cần Chúa nữa.

Nói một cách khác, con người muốn cuộc sống của mình được tự do hoàn toàn, và không muốn thấy bóng dáng của Thiên Chúa nữa.

Chúng ta nên nhớ: Sự chọn lựa nào, rồi thì cũng phải có cái giá phải trả của nó thôi.

Nếu bạn không muốn có Chúa trong cuộc sống, thì bạn chẳng còn có lý do gì nữa để phàn nàn, để trách móc Chúa?

Lạy Chúa, chúng con đã rất vô tình, đã rất vô tâm, đã rất vô ơn, đã rất bội bạc, đã rất bất hiếu đối với Chúa.

Xin cho chúng con ơn biết nhận ra những lỗi lầm của chúng con, để đừng bao giờ chúng con qui kết tội cho kẻ này người nọ.

Và càng không bao giờ được phép qui kết tội cho Chúa.

Xin cho chúng con luôn biết sống hết tình với Chúa, như một người con hiếu thảo đối Chúa, bởi Chúa là Chúa của con. Amen.

Mời nghe: https://www.youtube.com/watch?v=-jQC02ufAoc 

-------------------


× Thành công! Câu hỏi của cộng đoàn đã được gửi. Câu hỏi của quý vị sẽ được trả lời trong thời gian sớm nhất có thể. Xin cám ơn. Trân trọng.